dimanche 13 novembre 2016

NÊU TÔI CHẾT ĐI

 
 
Buồn thì buồn, nhưng có anh đễ nhớ
có tình thương làm cứu cánh đời mình
dù vô hình, dù chỉ trong cõi lạ
cõi vô thường tim tôi được hồi sinh
*
Là bóng dáng tôi chờ từ miên viễn
một hôm nào quấn quýt cạnh hồn tôi
như vòng tròn từ trường lan rộng mãi
thành tấm thảm thần chở tôi trên mây
*
Tôi yên lặng ngắm lại nhau thuở ấy
rồi bàng hoàng, tuyệt diệu mất rồi sao
có mơ không, không, anh là thật đấy
mình chưa ngủ mà, đâu phải chiêm bao
*
 tôi chết, trái tim tôi vẫn đập
nó nhớ anh, muốn gặp lại một lần
nó qùi đọc chúc di tôi gửi lại
nhớ cầm linh hồn, rải biển tặng anh
 
đht
 


MỘT LẦN ĐI ANH


 
Anh về thăm xóm nhỏ
có hương gió tuổi hồng
cánh diều vi vu gió
và mùa trái cấm thơm
*
Anh về mùa hương cốm
quên tuổi buồn lưu vong
đây nì hôn đằm thắm
ủ kín từ trăm năm
*
Anh về vun xới lại
vườn cỏ em mùa Đông
gieo hạt thơ tình ái
cho kịp nắng Hạ nồng
*
Anh về hôn tóc nhé
mái tóc chưa điểm sương
dù thời gian vô lễ
không chịu dừng gót chân
*
Anh về thăm một chuyến
em và tình bất di
cho hương xưa đồng nội
đừng trở thành cố tri

đông hương
 



VỀ MỘT NÉT ĐẸP

 
 
Người là nửa mảnh tim tôi
sợi tình đã cột từ giây phút đầu
ngai người để thật tuyệt cao
dán bằng cảm xúc, nước màu đời tôi
*
Người là nửa mảnh hồn tôi
tâm linh ngọn lửa sáng ngời chân tâm
chỗ người chiếc ghế yêu thương
dành riêng trong một ngôi vườn mộng thi
*
Người là một nửa kỷ tri
tôi trang điểm để vị thi tầm nhìn
biết người là một thi nhân
tôi đem hương sắc đài trang gửi người
*
Người là một nửa phổi tôi
chia phần hơi thở , cắn đôi vui buồn
mời người vào giữa hồng tâm
nghe tim gõ nhịp nhớ mong nguyên đời
*
Cám ơn trời đã cho tôi
trái tim tri kỷ tuyệt vời thủy chung
người như ngọn nắng tình hồng
của trời mùa Hạ dưới trần gian thô
 
đht


CAFÉ - MƯA VÀ NƯỚC MẶT

 
 
Hôm nay con nắng chưa về kịp
nên mưa vẫn nức nở nhạt nhòe
hàng lá nhũn mưa nên rũ liệt
chim trời cánh ướt thảm thương ghê
*
Anh ạ, dù mùa Thu chưa dứt
sao em vẫn thấy lạnh xuyên hồn
có phải vì xa nhau, ray rứt
trong lòng lấm tấm chút hàn đông
*
Giấc ngủ em thôi tròn từ độ
không còn ánh mắt dấu yêu xưa
không gian quanh thật là xa lạ
dư hương anh thoang thoảng mơ hồ
*
Tình cảm trầm thăng theo nỗi nhớ
trái buồn chín đỏ rớt trên tay
 cắn thử xem ngọt bùi hay đắng
cà phê không đường và rất cay
*
Thương Yêu ơi, mắt em vừa khóc
hạt ứ tràn rèm mi mắt ngoan
em hiểu hình như em đánh mất
tay Thương nên mưa gió hoành hành
 
đht
 
 
 
 
 
 
 
 
 



TÔI TÌM TÔI GIỮA...

 
 
Tôi tìm tôi giữa mênh mông
giữa từng ngọn nắng sớm hồng ban mai
tôi tìm anh qua tháng ngày
tìm anh để nhớ khắc giây tuyệt trần
*
Tôi tìm tôi giữa phù vân
giữa rừng núi tím hoàng hôn chưa về
tôi tìm anh, bóng đam mê
tìm anh bắt chuỗi pha lê phải ngừng
*
Tôi tìm tôi giữa giòng buồn
giữa đêm hoài niệm tri âm hằng giờ
tôi tìm anh trong tình thư
tìm anh cư ẩn trong thơ chập chờn
*
Tôi tìm tôi, mùa lá vàng
giữa từng cánh lá ngỡ ngàng rơi rơi
tôi tìm anh giữa mọi người
khó nhầm lẫn, dẫu mắt tôi mù lòa
 
*
 
Tôi tìm tôi, để hiểu rằng
thương anh một khắc đời ...bằng.... thiên thu
 
đht

VẨN VƠ MỘT MÌNH

 
 
Buồn, ngồi xếp áo đoan trang
giấu trong sâu dưới tập san Tình Người
ngày nào khoác lại hỡi tôi?
cũ - nhàu luôn cả nụ cười vừa thêu
*
Vẩn vơ nhớ lại thuở đầu
hôm anh ướm hỏi vì đâu em buồn
hỏi tim anh - đừng hỏi em
vì lời giải đáp anh cầm trong tay
*
Nhỉ mình cũng đỗi lá lay
em xin thú tội vì cay đắng đời
mơ hồ như sương chiều rơi
vân du, uốn khúc quanh môi sảng hào
*
Liều mình bạn với canh thâu
em xanh xao bệnh má đào trầm luân
ngải bùa, phương thuốc tình nhân
giờ thôi hiệu nghiệm, vì không thật thà
*
Ngồi buồn vẽ cuộc tình xa
thiên nhai cửa khoá, nguyệt hà phù vân
nỗi vui cũng chợt phù trầm
trách ai chừ? trách duyên phần trời ban
 
đht
 

samedi 12 novembre 2016

NGẮM ĐÊM




Đêm tôi ngồi, ngắm giòng sông thiên hạ
xuôi về đâu? biển hạnh phúc hay nguồn
tôi gắng nhớ thử giữa giòng bước lạ
mẫu chân nào đúng kích thước người thương
*
Không buồn vui, dửng dưng như phiến đá
tim đã mòn từ thuở để người đi
mùa Thu chết, qua đời, cây trụi lá
buông tầm nhìn cho vợi bớt mê si
*
Quên, muốn lắm nhưng tính mình nhạy cảm
hay kéo về thêm băng giá cho tim
lại quyến luyến, lại rưng rưng nước mắt
nghe nín câm đang ngồi khóc một mình
*
Vòng vo mãi cũng lại về chốn cũ
trong nghĩa trang thương nhớ cỏ mồ côi
tôi dắt tôi vào thăm ngôi mộ mới
khắc tên người nằm đó...ơ tên tôi
*
Chỉ là mộng giữa những đêm thao thức
ôm cô đơn ngồi đọc lại thơ người
dưới ánh sáng tiều tụy cây bạch lạp
bóng trên tường dang tay mọc mời tôi
 
đht
 

vendredi 11 novembre 2016

PHIÊN GÁC ĐÊM

 

 
 
Khuya tiền đồn, phiên gác đêm lạnh tẻ
 mưa bụi bay bay lặng lẽ vô hình
vỏ đạn đồng từ chiến trường, nhặt giữ
định ngày về, làm sính lễ cho em
*
Một đời trai và trăm ngàn chiến trận
bom đạn chờ dội lấm tấm hoả châu
đêm tiền đồn, trong vài giây phút lặng
 nhớ hậu phương và bóng dáng ai sầu
*
Cứ ước mơ hôm nào về được phố
tặng cho em một đoá lan rừng khô
 lính hành quân, băng qua rừng qua suối
có nhiều lần bùn đóng cứng giày Saut
*
Mảnh bom vỡ cạnh tim, anh ngỡ chết
vết thương không băng bó, rỉ ri hồng
dù hơi thở như chỉ mành dễ đứt
vậy mà nhớ em, nhớ lây SàiGòn
 
đht