Máu tôi đổ có phải chăng vô ích
phải chăng sầu gửi lại với sử xanh
thân cho dù không nguyên vẹn đã đành
nhưng còn một trái tim dành cho nước
*
Bốn mươi năm buông đời trôi phiền trược
máu trong người luôn chảy ngược thời gian
rất muốn làm lại người lính gian nan
chuyện sống chết như mây ngàn gió bụi
*
Đời người lính lấy chăn rừng gối núi
đêm và ngày nước suối, túi cơm khô
viết thư tình_Ừ thì lấy ba lô
đem C-4 làm củi khô đun nước
*
Đêm canh giặc mắt trừng ra phía trước
hoả châu soi rừng lau mượt chân đồi
chân di hành trong đêm tối sao rơi
chờ rựng sáng là sướng ơi! Nổ súng
*
Tôi đây sao? tóc rơi đời bạc trắng
chân phong trần còn lầm lủi tha phương
ai vẽ lên người di tản rong buồn
cứ chiều xuống nhớ quê hương da diết
LanPhi