mardi 31 janvier 2017

MA RỪNG

 
Ừ thôi! anh đã mất rừng
mất em từ thuở người mừng cồng chiêng
*
Kơnia rụng lá ưu phiền
anh đây gục xuống trăm miền phiêu du
*
 Chơrao không hát lời ru
Yàng xưa bỏ núi nắng ngời qua thung
*
KrongPơko bỏ nhạc mừng
lửa tàn trên bếp nhà rông chập chờn
*
Pleiku mưa thảm gió hờn
em mang đi một tiếng đàn T 'rưng xưa
*
mùa đi lại tiếp sang mùa
khói lam đã tuyệt người chưa trở về
 
LanPhi
 

 

vendredi 27 janvier 2017

ĐỜI LÍNH

 
 
Về hậu cứ nằm chưa ấm chỗ
áo trận sờn chưa kịp vá vai
ba lô chuẩn bị ngày mai
hành quân lục soát viền đai biên thùy
*
Đời lính trận sá chi gian khổ
chuyện tử sinh chẳng bỏ mặt người
võng rừng gối núi sương rơi
ngày mai quyết chiến trên đồi...phơi thây
*
nhúm cá vụn nấu trong nón sắt
rau cải trời góp mặt bữa cơm
lính nghèo thèm điếu thuốc thơm
thèm nghe tiếng hát phố phường là em
*
Đời lính trận đã quen rừng núi
phó cuộc đời nắng dãi mưa dầm
hành quân chỉ có nửa năm
nửa năm còn lại nằm tiền đồn thôi
*
Ba ngày phép làm sao về kịp
một đoạn đường Thủ Đức_Pleiku
thôi thì kẻ ở biên khu
nhớ người níu nhánh mù u gợi tình
 
Chờ khi đất nước hoà bình
lính về nối lại mối tình em trao
 
LanPhi


jeudi 26 janvier 2017

MÙA GIÓ ĐI QUA

 
Trong rừng sáu tháng quen ngủ võng
ra phố nằm giường thấy lạ lưng
ra trắng, quạt trần không thoải mái
đâu bằng nằm cỏ ướt mưa rừng
 
Cũng lạ cho thằng đi đánh trận
muỗi vắt hành trang nặng cả lưng
vậy mà ngồi xuống là chơp mắt
di hành đêm là con mắt trừng trừng
 
Say chưa mà thấy sao nhơ nhớ
canh ba ngồi dậy trực đốc canh
thì ra con thạch sùng tắc lưỡi
nhìn quă em nằm ngủ ngon lành
 
Mắt khép tóc mai ôm bờ gối
nhìn em trong mộng mị thiên thần
ai biết đời em luôn bão tố
đi qua mùa gió chướng của chiến tranh
 
Cánh hoa tơi tả mùa ly loạn
ta cũng như em, chẳng khác gì
lính là cái số không được chọn
buông đời mình như lá thu bay
 
Trên đường chinh chiến ta chợt gặp
thì hãy cho nhau chút đắm say
 
LanPhì

mardi 24 janvier 2017

MÙNG 4 XƯA VÀO LỆ NGỌC_ THANH AN

 


Mùng bốn xưa dẫn quân vào Lệ Ngọc
vườn mít bên đường đượm mật thơm tho
căng chiếc võng nằm buồn xo nhớ Tết
cà phê không đường lại nhớ Tự Do
*
Gió tung bụi mù con đường đất đỏ
lính đi hành quân sao có tết mình
bịch gạo xấy khô thay đòn bánh tét
canh cải của trời nhạt thế dưa chua
*
Mùng bốn Tết rồi cầu trời đừng đụng
nếu có, lấy ngày mùng bảy, mùng năm
người lính phong sương biên thùy mơ Tết
chờ phong thư tình tiếp tế lên thăm??
*
Cái Tết xa nhà của người lính cọp
biên khu xa xăm hay giữa chiến trường
tết ở phố phường em thay áo mới
xin nhớ đến người lính trận biên cuơng
*
Bao giờ hoà bình về lại phố xưa
đứng ngã tư đường nhìn hoa chợ tết
áo đỏ áo vàng, mắt ai tha thiết
áo trận anh về giữa tiếng pháo vui
 
LanPhi
 
 


lundi 23 janvier 2017

NGƯỜI LÍNH TRỞ VỀ

 
 
Nếu mai này lỡ anh về trong hộp
tám thằng khiêng thì em nghĩ thế nào
thằng lính trận không làm sao nói được
biết đâu chừng ...cụt hai cẳng thì sao
*
Mai anh về mẹ mừng mừng tủi tủi
thằng hai tui đánh trận trở về
cầm tay mẹ như hôm mừng tuổi
mong mẹ ngày càng thọ như sao
*
Mai anh về em núp trong bức vách
lén nhìn anh mà lệ nghẹn ngào
từ nay đây mình không xa cách
quên những ngày em nhớ xanh xao
*
Mai anh về vỡ thêm luống mới
đường cày xưa cho lúc trổ bông
em ngọt ngào cời than bếp lửa
đường làng ta giờ lối đi chung
*
Mai anh về yêu chung chút nữa
bù cho em lời hứa hôm nào...
mà nói thiệt đừng tin... lính hứa
cũng còn nhờ vào số hên xui
 
LanPhi
 
 
 
 


jeudi 19 janvier 2017

CHIẾN BINH VÀ CHIẾN THUẬT

 
 
 
Tao ngật ngưỡng đọc lời kinh sáng sớm
đêm hôm qua nghe mầy bị " dọn đồn "
liên lạc máy thằng truyền tin hỏi kỹ
nó  "tấp " mày vừa vào lúc hoàng hôn...
*
Con bà nó_ sao mầy khinh địch chứ
học quân trường bài chiến thuật để đâu
5 giờ sáng _ 4 giờ chiều _báo động
*
đời chiến binh lấy chiến thuật đi đầu
Tao hy vọng mầy tang hàng đâu đó
còn mạng về thì chơi lại mấy hồi
đừng bị bắt hay cụt tay gãy cẳng
đời lính mà sống lành lặn còn chơi
*
Tao lạy Chúa cho mầy đừng rữa cẳng
tội của mầy còn nặng gấp đôi tao
tao cầu Phật đừng cho mầy mặc áo
mấy con đào mầy_ rồi tao biết tính sao
*
Con bà nó_ mầy về thì gọi gấp
bình toon tao mới châm rượu chờ mầy...
 
LanPhi


mardi 17 janvier 2017

NHÁNH LAN RỪNG

 
 
Nhánh lan rừng_ anh nhặt lúc hành quân
khi đạn pháo đốn cây vừa ngả xuống
hoa tím rưng rưng tiếc cho cổ thụ
bấy nhiêu năm che cho nhánh lan rừng
 
Cầm nhánh lan rừng anh lại nhớ đến em
người con gái rất yêu thương màu tím
giữa chiến tranh nhành lan như ngọt lịm
nhớ môi em chúm chím nụ hôn đầu
 
Nụ lan rừng _ ôi nhớ cách gì đâu
thoảng hương đưa thơm mùi con gái
nhớ một vòng tay còn run lẩy bẩy
choàng qua vai_ âu yếm_ một vòng tay
 
Cuộc chiến tàn trong hố gió chiều nay
anh đã có trong tay màu tím nhớ
nụ lan rừng_ lòng anh đang trăn trở
nhớ một người nói_ em nhớ người ta
 
Anh giờ đây là người lính xa nhà
làm sao gửi cho em nhành lan tím...
 
LanPhi

samedi 14 janvier 2017

DẤU NGỰA CÒN VƯƠNG

 
 
 
 
Ta về dốc ngược bầu chinh chiến
ngửa cổ uống khan chén rượu tàn
ngẩng cổ nhìn trăng cười, kiêu bạc
vỗ tay mừng ngày em bước sang ngang
 
Ta về thắp nến tìm quá khứ
thuở trẩy quân đi giữa đại ngàn
bầy cọp rừng dưới tàn lá dữ
chờ con mồi như ma xó chờ tang
 
Ta về dốc ngược bầu máu nóng
sao vẫn còn sôi nổi tiếng khèn xưa
quân lướt tới mạng người như cỏ dại
tiếng cọp gầm_ tử thần cũng chào thua
 
 
Ta về dốc ngược trời linh hiển
đâu trăm ngàn xương cốt trắng nghĩa trang
con đường máu _ xác anh em chôn vội
thắt tim đau ta gào thét_ hận Yàng
 
Ta về dốc ngược đời son trẻ
rơi chiến bào khóc lịch sử sang trang
 
LanPhi

mercredi 11 janvier 2017

BUỒN CHẲNG CÓ TÊN

 
 
Bốn mươi năm hai thằng mình gặp lại
nằm bên nhau tâm sự nhớ thời xưa
mầy hỏi tao rằng tao còn có nhớ
đồi Chu Pao mùa đạn lửa ngất trời
*
Nhớ của tao bằng chiều dài đất nước
những thằng con nằm lại lúc bảy lăm
hết Cheo Reo rồi quân qua Phú Túc
sáu chín thằng còn lại có bốn lăm
*
Mầy hỏi tao sao lâu không về lại
xem nước mình đổi mới đã đủ chưa
con bà nó về chi cho mắc cở
em gái xưa giờ mất nết thẹn thùa
*
Tao còn có nỗi buồn không nói được
lời hứa xưa theo mưa gió chuyển mùa
mấy chục thằng còn phơi xương mục rửa
nơi núi rừng ngày xưa đã rút quân
*
Mắt ứa lệ mỗi lần tao nhắc đến
như cầm dao cứa từng nhát vào tim
từng chút một theo đi vào năm tháng
thấy mình già cùng nỗi nhớ không tên...
 
LanPhi