vendredi 31 mars 2017

TỪ CHỐN YÊU THƯƠNG


Anh chia cho em nửa mảnh hình hài
Nửa cánh rừng hoang tả tơi bom đạn
Nửa khuôn mặt ai còn đầy hoảng loạn
Và nửa đoạn đường di tản đau thương

*
Anh chia cho em một nửa mù sương
Một nửa yêu thương bên đường lấp vội
Nửa mảnh khăn sô thấy chừng rất tội
Vừa mới đây thôi sao vội chia lìa

*
Anh chia cho em một nửa tình yêu
Một nửa chiến tranh của thời lửa đạn
Tuổi thơ anh xa chiến trường nắng rát
Bạc cả xác người ngã xuống chiều qua

*
Anh chia cho em một nửa tình nhà
Tiếng Mẹ rao buồn vai oằn gánh nặng
Áo mẹ vá vai chân chiều ngỏ vắng
Thấm ướt mồ hôi nhạt nắng đôi tà

*
Gửi lại em màu tang trắng xe qua
Tiếng khóc nỉ non của người thiếu phụ
Nửa viên đạn đồng người vừa nằm xuống
Tô thắm màu cờ bảo vệ quê hương

*
Nửa mảnh xương anh để lại chiến trường
Từng giọt máu vương trên đầu ngọn cỏ
Em nơi phố phường có nghe đâu đó
Anh gửi yêu thương nhờ gió mang về


LanPhi

 

mercredi 29 mars 2017

SỚM MAI THỨC DẬY


sớm mai thức dậy..thấy tôi một mình...lời kinh trên đá...đời đã rêu rong....
sớm mai thức dậy....nắng xuyên qua mành....cầm từng giọt nắng...sao hồn lang thang...
nghe đời trên nắm mồ hoang...nghe đời và nắng thở than......

sớm mai thức dậy... nhìn lá trở mình....đâu là nguồn cội...
mùi đất mới tinh....
sớm mai thức dậy....tay đưa tìm người....chạm vào khung lạnh.....nhìn giọt nắng rơi....

sớm mai thức dậy...ta thấy mặt trời....thẹn thùng bối rối...rơi ngực em tôi....
đâu rồi là bóng hình em....trên tường còn vết màu loang...
sớm mai tôi thức...một tôi trần truồng...ngày sinh sẽ chết...
phủ ngợp nắng buông........


 LanPhi
 

LẦN THU CUỐI


 những cụm mây tóc bạc
về đâu buổi hoàng hôn
rơi trên đôi cánh hạc
chao nghiêng niềm cô đơn

...
gió chiều ru rất khẽ
lá ngủ chiều nắng phai
sương trở mình trong gió
rơi ướt buồn cánh tay

đêm trăm năm dần trôi
trượt dài trên đôi môi
chờ nhau lần thu cuối
tiếng thời gian ngậm ngùi

thôi nhé người _tay mỏi
thắp nến chút ơn đời
khép cửa thu lần cuối
quạnh hiu về lạnh môi


 LanPhi

 

TRÊN TỪNG NỖI NHỚ



nỗi nhớ của em căng trên bầu ngực
khi đêm về nằng nặng yêu thương
nỗi nhớ của anh trên khắp chiến trường
từng giây phút đêm sương ngày nắng lửa
*
nỗi nhớ của em khi trăng về bên cửa
ta cận kề thắp hương lửa ái ân
nhớ nhung người khi tiếng vạc gọi trăng
nghe hơi thở anh quyện cùng chăn gối
*
em nhớ anh có sáng trưa chiều tối
có miệt mài nhớ bối rối tình ơi...
anh chiến binh đi khắp bốn phương trời
mang nỗi nhớ cùng balo nặng trĩu

LanPhi

dimanche 26 mars 2017

TIẾC MUỘN

 
ta vết thương xưa đã hằn sâu nửa kiếp
em đổ cuộc đời vào men rượu đắng cay
mắt ngây dại tương lai dường tắc lối...

xã hội này đầy hoang tưởng hôm nay

*
ta người lính của năm xưa thất trận
đi về nhìn một đất nước đổi thay
đêm khói thuốc những vòng tay cuồng loạn
tiếng hoan hô giữa phố ngập bia đầy

*
em hỏi ta có đường nào êm vắng
còn tương lai với đồng cỏ xanh tươi
đường dân chủ dịu dàng trong ngày nắng
người bước đi trong ánh mắt rạng ngời

*
giữa phố người ta gọi bóng trùng dương
soi câu hỏi trong lòng nghe nhức nhối
trên đỉnh tháp một vầng trăng bối rối
câu hỏi đời sao lạc lõng chơi vơi

*
đã không còn ngày tháng cũ em ơi
có tiếc nuối một thời là huyễn mộng
đất nước xưa với sông sâu biển rộng
đất nước nay đã mất bóng tình người

*
trong tiếng gào bầy quỷ dữ lên ngôi
ta tiếc nhớ một thời xa xăm đó....


 LanPhi
 


AI GIẾT GIÙM TA MỘT THÁNG BA

..
ta không là Lý Bạch
mà túy lúy càn khôn
ta không là chú Cuội...

níu Trăng xuống đòi....hôn
tháng ba về nổi ...điên
ta mượn rượu giải phiền
tháng ba nhiều uất hận
buông súng _đời đảo điên
mỗi năm một tháng ba
đời thằng lính xa nhà
xa quê hương từ thuở
không được về chôn cha
đã mấy mùa tháng ba
thằng lính nay đã già
chiến bào xưa xếp lại
sao vẫn còn.....tháng ba...
kơnia mùa ra hoa
cao nguyên mù bụi đỏ
đêm nhận lệnh lên đường
mai mở đường di tản
chiều buông rừng xanh thẳm
tháng ba nhọ mặt người
áo hoa rừng ướt đẫm
quân đi như ma trơi
chuyện gì chờ phía trước
ai biết được ngày mai
ai người nằm xuống trước
ai còn chôn xác ai
ngày dừng lại nghỉ ngơi
đêm bầy cọp di hành
xẻ đường về Đại lãnh
núi rừng cứ loanh quanh
tháng ba tanh mùi máu
cha phơi xác giữa rừng
mẹ ôm con khóc ngất
lính buồn mắt rưng rưng
tháng ba.....con bà nó
thiệt tình muốn chửi thề
sông Ba dòng máu đỏ
xác người trôi như rong
không hận thù mà chết
ôi ! dân Việt long đong
làm sao ta xóa hết
tháng ba nỗi...hận lòng..


 LanPhi


RÓT ĐI_ TA CẠN CHẤT SẦU


rót đi _ người uống ta cũng uống
uống cả đêm mưa lệ ướt đầy
hương rượu hay là hơi thở nóng...

ta mang người vào cuộc nồng say.....

*
rót đi _rồi uống ta cùng uống
lấy chất men say bỏ mặc đời
nỗi buồn rơi xuống ta mặc kệ
chỉ có người cùng _ với ta thôi

*
rót đi _ đêm hãy còn dài lắm
quá khứ theo mưa có trở về
trang sử của người đi giữ nước
đã nhòe giọt mực nhạt sơn khê

*
rót đi _ chất men như định mệnh
ta uống cho say cuộc an bày
để máu ngược dòng đôi mắt lệ
cạn ly say ta nhớ lời thề

*
rót đi _ sầu xuống nghìn đêm nữa
chập chùng trong mắt lệ mù sương


 LanPhi
 

samedi 25 mars 2017

MỘT THUỞ NGANG TRỜI


ta một thuở đi mơ đời lính chiến
bỏ bút nghiêng tìm theo nghiệp đao binh
những vùng miền chân đi qua cửa chết...

mới thấy thương áo trận khoác trên mình

*
ta một thuở rong đời mình khắc khoải
bị chân tình lừa mãi đã thành quen
để khi ngồi đối diện với đêm đen
từng quá khứ nhuộm tình màu ly biệt

*
ta một thuở yêu người yêu tha thiết
yêu núi rừng yêu biển Việt quê hương
mong ngày về sao như chuyện hoang đường
Ôi đất nước xa xôi và buồn bã

*
mong chi nữa rừng xanh và nương mạ
những suối nguồn đã khô cạn từ lâu
tiếng cồng chiêng đã tắt liệm tiếng sầu
  dấu di tích ngập sâu và lầy lụa

*
ta tìm hỏi cuộc đời câu vấn đáp
mộng bên trời ....một thuở của ta đâu ?


 Lan Phi

vendredi 24 mars 2017

LONG LANH HỒN ÁO TRẬN


đây giây phút long lanh hồn áo trận
lính quăng mình vào lửa đạn đùa vui
chút nữa đây ai giã biệt ngậm ngùi...

hồn tiếc nhớ một thời bao khát vọng

*
chút nữa đây máu con người chợt lạnh
tiếng bom rền vừa dứt sẽ xung phong
em phố xưa quên hết đỡ bận lòng
chỉ có xiết đạn lên nòng cháy bỏng

*
con nắng rát áo hoa rừng ướt đẫm
đường đạn thù cày nát vạt rừng khô
cánh chao nghiêng nghe tiếng gió mơ hồ
đánh đẹp nhé ....flighter A -37

*
giữa bụi mù tay tử thần vung vẩy
một đường đi là "gẩy" biết bao thằng
nón sắt choàng chờ lệnh sẽ xung phong
tôi lên đó_ mời ông đi chổ khác

*
chiếm mục tiêu là cuộc đời trận mạc
đời chiến tranh lấy sương gió làm nhà
đôi ba ngày về phép lại hoan ca
nâng chén rượu _đàn bà _ tìm lẽ sống

*
đây giây phút long lanh tình Biệt động
mấy chục thằng là một khối tình thân
bi đông chuyền chút rượu lấy tinh thần.....
chơi cho đẹp đừng làm anh mất mặt....


 LanPhi
J’adore
Commenter

jeudi 23 mars 2017

 
 
 
 
 
 
 
đã hết rồi một lịch sử sang trang gươm đã tuốt nhưng sức cùng lực tận một tháng ba cuối mùa Xuân lận đận Cọp bỏ bầy áo trận hận nghìn thu....
 
 
tháng ba nào ta đi giữa nhiễu nhương con hùm xám đã cùng đường bí lối sóng biển xô như trào cơn giận dữ Ôi ! chiến trường nay còn lại dư âm..... tiếng pháo rền át cả những âm thanh người và sóng chìm nhanh trong máu đỏ tháng ba xưa _ tháng ba nầy _ theo gió nén tàn bay _ hồn thập loại chúng sinh..