dimanche 17 septembre 2017

CÓ PHẢI EM LÀ THIÊN SỨ

..
vì em áo trắng trinh nguyên
cho nên ta vén muộn phiền bước ra
hồn nhiên mở cửa tim ta
nhận tình yêu của người ta mất rồi

...*
tay thon em mở cửa trời
để cho rớt giọt mân côi xuống đời
ơn người thánh thể ba ngôi
ta dâng thập tự tim ngời ngời đau

*
vì em tình quá nhiệm màu
niệm lời kinh muộn ta đau một đời
đi tìm phúc phận _ hỡi ơi !
em người thiên sứ_ ta người trần gian

*
em bay lên cõi thiên đàng
còn ta ở lại gian nan với tình


 LanPhi

CHỜ NGƯỜI

 
Trong hình ảnh có thể có: cây, thực vật, ngoài trời và thiên nhiên

thu mang sợi nắng ngỡ ngàng
ta nghe tiếng lá chưa vàng nhẹ rơi
heo may về ngõ chơi vơi...

mùa qua chợt vội buồn trôi nửa vời

em giờ còn mãi rong chơi
lời thương rớt vội bên đời chắt chiu
ta chờ em nắng đã chiều
lời yêu nay đã rong rêu cuối trời

mấy mùa đi chuyện khóc cười
gót chân đã mỏi ừ thôi hãy về



LanPhi

 


dimanche 10 septembre 2017

TÔI NGƯỜI MANG ÁO TRẬN

tôi còn rất trẻ vào quân đội
mười tám tuổi đời mới biết yêu
thơm mùi sách vở màu mực tím...

chỉ biết theo sau một lối về

*
tôi vào quân đội đi biền biệt
người của tôi yêu bỏ tóc thề
chẳng nói một lời em từ biệt
còn tôi vẫn mài miệt sơn khê

*
hai năm đánh trận bao lần chết
tôi vẫn là con của núi rừng
thư gửi đi rồi không trở lại
tôi biết tình tôi chỉ một lần

*
tôi còn chinh chiến và lâu lắm
quên cả đường xưa lẫn lối về
giày trận áo hoa rừng bê bết
những chiều hun hút gió lạnh tê

*
tôi cũng già đi theo bóng núi
khóc cười theo vận nước nỗi trôi
đánh đấm bị thương và nghỉ phép
rượu bia trên ngực gái giang hồ

*
vì còn chinh chiến nên lâu lắm
chẳng có thì giờ nghĩ đến yêu
những chiến trường xa nơi biên giới
có đi không hẹn lúc quay về...

*
tôi giờ thằng lính hai mươi tuổi
một trái tim chai với chiến trường
đã rất lâu chưa về thành phố
về đâu _hỡi mái tóc người thương...


 LanPhi
 

NGÀY ẤY ANH ĐI



đậu tú tài anh vào Thủ đức
cuộc tình mình chấm dứt tại đây
chiến trường biệt động hăng say...

thanh xuân vùi lấp cuồng quay núi rừng

*
đỉnh ChuPao gió gào muôn thuở
chiều Pleime bỡ ngỡ gót chân
lá rừng Lệ Ngọc bâng khuâng
Thanh An đời lính gác vầng trăng khuya

*
đêm nhận lệnh mai lên Eo Gió
đâu chắc rằng đi có về không
xua quân qua núi chập chùng
tử sinh nào biết hiểm hung chực chờ

*
tiền đồn 5 nhìn đồi ba chấm
hoàng hôn rơi máu thấm chiến bào
xác thù xác bạn xanh xao
Poncho gói tiễn mầy vào sử xanh

*
dòng Dakbla yên lành xuôi ngọn
chiều Kontum sương phủ Ngọc Hồi
bỗng dưng lại nhớ một thời
dưới tàng phượng đỏ nói lời chia ly

*
mai anh vào lính quên đi
đừng yêu nhau nữa xuân thì em qua
khi nào em của người ta
thiệp hồng xin gửi ...lính xa nhà mừng em...


 LanPhi
 
 

LẦN THU ẤY...


ta chết đuối bao lần trong mắt ấy
ngỡ một đời làm cây cỏ phiêu du
em hờ hững _hay là em không thấy...

lời thơ yêu phiêu phất lối tay gầy

*
ta ngụp lặn trong nấm mồ tư tưởng
hoàng hôn chìm con dốc nắng vừa phai
trời tháng tám gió thu chao lối cỏ
mơ em về ru giấc ngủ bờ mây

*
không gian đượm hương quỳnh thơm ngòn ngọt
trên môi người màu mật tuổi thơ ngây....
kìa trăng duỗi bóng Hằng qua khung cửa
em giấc mềm _ ta vụn vỡ cơn say...


LanPhi
 
Yêu thíchHiển thị thêm cảm xúc
Bình luận

NÓI CHUYỆN TRONG ĐÊM


mai Cọp nhập bầy đi nhảy núi
lần này đi chẳng hẹn ngày về
đời sinh tử lính không tiếc nuối...

hốt hụi chuyến nầy chắc rất nhiêu khê

*
ừ em rót cho anh lần cuối
đêm nay ngồi ta uống mềm môi
mai vào trận nếu thèm chẳng có
chỉ có chăng khe suối lưng đồi

*
say chếch choáng cùng thân thể ngọc
cùng tử thần kể chuyện hắn nghe
thằng lính trận giang hồ ngang dọc
còn như ông ...con bà nó...chán phè

*
ta thấy tiếc không vào An Lộc
không anh hùng cũng thõa chí nam nhi
thằng biệt động lưng dài vai rộng
vào cuộc chơi sống chết mới chì

*
không An Lộc thì ra Lệ Ngọc
vào Pleime lính cũng lẫy lừng
nằm nghe pháo như là nghe nhạc
chờ địch lên thì nỗ tưng bừng...

*
lính là phải lội rừng lội suối
vào cọp rồi không hối hận chi
chia tay mai sáng anh đi
khăn vuông gửi lại xuân thì em trao

*
đêm nay mình ở bên nhau
anh thèm em chút ngọt ngào....mà thôi


 LanPhi
 


mercredi 5 juillet 2017

LỤC BÁT THÁNG BẢY

LỤC BÁT THÁNG BẢY:
BUỒN TÔI GỬI BẠN CÕI THƠ

*
Nửa đời trời bắt phiêu du
Hồn tê máu lạnh tóc mù sương pha
Chiều trôi cuối dải ngân hà
Nhớ quê như xé tâm ra điên cuồng

*
Một ngày ngồi bệt mặt ra
Kéo theo sợi nhớ quê nhà em yêu
Chiều buông trên đỉnh cô liêu
Mong đem chia sẻ đôi điều chiêm bao
Vải thô tuốt sợi chỉ màu
Trói con tim lại cớ sao nhịp hoài
*

Gối đầu trên ngọn cỏ ngà
Quê hương giờ đã cách xa nghìn trùng
Nhìn trời sao chớp mông lung
Tuổi đời chồng chất chưa chung lối về

*
Hốt nhiên trong dạ phiêu bồng
Ấm như ngọn lửa sưởi lòng nhiêu khê
Hẹn lần hẹn lựa sẽ về
Tàn đông lá rụng cơm khê lửa tàn
Tầng trăng loáng dải cát vàng
Bến tầm dương vẳng tiếng đàn chờ trông
Tử Kỳ nhớ Bá Nha không ?
Riêng ta như khắc bóng hồng đợi ai

*
Dưới trăng chim soãi cánh về
Ta quên tiền kiếp lối về năm xưa
Tâm còn phiêu bạt bao mùa
Rền âm tiếng vọng dế khua đêm Hè
Trăng vào cõi mộng vuốt ve
Luân hồi thơ rớt suối khe mỏi mòn


 LanPhi

samedi 1 juillet 2017

CÕI CỦA NHỚ_ QUÊN




khi ta về màu tóc em đã cũ
rêu mái nhà cũng phai một chiều mưa
từng giọt rớt vào trái tim mèm ướt...

bồng gió về _ hong lại tóc em xưa

*
khi ta về trong mắt em mùa nhớ
chiều rắc buồn từng sợi rớt bên song
bóng nhàn nhạt lên áo buồn sợi mỏi
thơ trầm ngâm khâu đường chỉ bao lần

*
khi ta về dấu chân xưa huyền thoại
chờ bình minh em cõng nắng lên đồi
và có phải _ thời gian vừa chửng lại
để ta còn bắt được nụ hương môi

*
khi ta về một ngày qua rất lạ
bên cuộc đời nhốt lại gã cô đơn
bỗng ta chợt nhớ ra là ta đã
một oan hồn trong cõi của nhớ quên....


 LanPhi

vendredi 16 juin 2017

CHƠI TỚI CÙNG


mai anh đi vào trận
nơi lửa đỏ chiến trường
một không gian đặc quánh
chết chóc và đau thương...

*
mai anh đi vào trận
chờ tử thần điểm danh
không thằng nào thần thánh
chỉ cần bắn cho nhanh

*
mai anh đi vào trận
bỏ lành dữ một bên
đã làm thằng lính trận
chơi một cuộc lẫy lừng

*
sáng mai vào trận đánh
thì quên tuổi quên tên
khi ngửi mùi thuốc súng
thì chỉ có tiến lên

*
ánh sao mai vừa mọc
bọn anh sẽ lên vùng
bầy cọp rừng lớn mật
nhứt định chơi tới cùng...

*
anh gửi lời tạm biệt
hẹn gặp lại nghen ....CƯNG


 LanPhi
 

KỶ VẬT_ ĐẦU ĐẠN ĐỒNG ĐEN

Aucun texte alternatif disponible.


kỷ vật đời đây viên đạn đồng đen
đã nằm lại trong người anh nhức buốt
khi chiến trường đạn bom đang rên xiết
bị thương và được mỗ lấy hôm qua

đạn đồng đen mang chút máu anh pha
chút xíu thịt mảnh xương người lính trận
trao cho em bằng tình yêu trân trọng
để em đừng quên một thuở cho nhau

viên đạn đồng chứa tất cả nhiệm màu
xin trao lại cho em làm kỷ vật....


 LanPhi
 

samedi 27 mai 2017

PLEIKU MỘT NGÀY PHỐ LÍNH

Hung Vo a ajouté 2 photos.
PLEIKU
MỘT NGÀY PHỐ LÍNH
chơi cho chê chán rồi mai chết









Chơi cho chê chán rồi mai chết
 sung sướng một lần chẳng tiếc ru....
nón sắt ba lô vào trận chiến...

có chết làm ma cũng đã đời...

*
đêm nay có phải là đêm cuối
rượu đã lưng bầu ta mời nhau
môi đào lơi lã hồn say tỉnh
ngực trần đêm trắng giấc chiêm bao

*
ngày mai chiến trận về đâu nữa
ta trải phong trần em tiếc thương
thấy trong chén rượu đôi mắt ngọc
rưng buồn cho người lính phong sương

*
mai chôn tuổi trẻ trong rừng thẳm
đối bóng một lần ngộ giai nhân
nắng dãi mưa dầm truông lá mục
trăng tiếp nối trăng bạc áo rừng

*
chào nhé tử sinh như huyễn mộng
xiêm áo em mời tay gió ru
kìa bóng trăng lơi ...đằm men rượu
pha máu linh thiêng thắp lửa trời....

*
đêm nay ta muốn làm Phạm Lãi
một lần tình tự với Tây Thi...


 LanPhi

mercredi 24 mai 2017

DẤU CHÂN CỦA NẮNG

L’image contient peut-être : plante, fleur, arbre, plein air et nature



ta đem dấu ý thơ vào lơ đãng
con phố gầy chờ gió gọi nàng mưa
mây đỏng đảnh còn rong chơi bãng lãng...

tay vô tình chạm nhẹ hạt nắng trưa

*
chỉ giây phút mà sao tim bối rối
chẳng đợi chờ sao lại gặp cùng nhau
ngày đã lên màu nắng qua rất vội
ghi làm sao hết cổ tích nhiệm mầu

*
bàn tay nắm sợ nắng tình rơi mất
ý đan xen vào lời nói ngọt ngào
bồng nắng Hạ đưa em vào ý tưởng
cánh phượng hồng dư âm một chiêm bao

*
vào tháng năm làm bài thơ tiễn biệt
tình học trò mùa ly biệt vội ghi
ta đi mộng một đời trai lẫm liệt
dấu yêu xưa gửi lại nét xuân thì


 LanPhi

samedi 20 mai 2017

NHỮNG NỖI BUỒN RIÊNG CỦA ANH




mỗi nỗi buồn anh xin đặt tên riêng
xếp ngay ngắn để tìm khi chợt nhớ
có nỗi buồn theo song song hơi thở...

tưởng ra đi lại bỡ ngỡ quay về

*
lại có buồn vương một chút đam mê
đặt chểm chệ ngay đầu dòng dể thấy
có nỗi buồn hóa vết thương sưng tấy
cất thật sâu vào góc khuất tim mình

*
có nỗi buồn mang hồn Chúa phục sinh
ơn thánh thể giăng hai đầu thập giá
rong nỗi buồn mười ngón tay rất lạ
mười điều răn Kinh thánh hóa tình người

*
có nỗi buồn như câu niệm đầu môi
cõi thường tịch Như lai miền Tịnh độ
vô y áo _vô ngôn _vô đốn ngộ
một lời kinh xô đổ khói nhang thiền

*
khi nỗi buồn hoang ngự cõi du miên
anh viết lại từng tên riêng đễ nhớ


LanPhi

mardi 16 mai 2017

CHUYỆN THẰNG LÍNH TRẬN

Hung Vo
CHUYỆN THẰNG LÍNH TRẬN
"NGÀY MAI SỐNG CHẾT ĐÂU CẦN BIẾT
VỚI LÍNH NHƯ LÀ NGHỈ MÁT THÔI..."
LP

...
ta thằng lính trận nên thừa biết
sẽ có một ngày được tám thằng khiêng
phủ nắp áo quan cờ vàng lẫm liệt
đi giữa hai hàng quân đứng uy nghiêm

*
đã là lính trận thì biết chết
mà chết rồi thì đã có làm sao
đạn nó tránh mình _ mình đâu có biết
là hên xui thôi có bà đỡ ông đền

*
đập vài trận là lính lì mọc rễ
rồi khôn ra cũng quậy tưng bừng
học quân trường....khi "đụng" là quên hết
kinh nghiệm thôi chuyện sống chết ...chiến trường

*
ai ghét lính _ vì lính là như thế
đời phong sương mưa nắng suốt hai mùa
lương lính lãnh khi hành quân để đếm
đóng đồn xa tiền làm quạt muỗi chơi

*
lính về phố vài ngày tiêu sao hết
con số tròn rớt trên ngực mỹ nhân
bia vài két uống cầu say la lết
mai nhịn thèm trong rừng rú tìm quên

*
rồi có ngày lính ôm hôn mặt đất
cũng như là ôm hôn ngực mỹ nhân
thằng lính trận thân cù bơ cù bất
thì sá gì canh bạc với tử thần

*
đêm nay nhé cho dù là tận thế
hãy lấp đầy những vũ điệu trần gian...


 LanPhi

NHÓN GÓT




tháng giêng xưa nhớ lần em nhón gót
nụ hôn đầu thánh thót ngọt vành môi
hình bóng em choáng ngợp cả tim rồi...

trăng cúi nhặt nụ cười sau cánh lá

*
em nhón gót nụ hôn đằm lan tỏa
bóng hai người sao nghiêng cả về em
tim rộn ràng ôi nhịp đập thiên nhiên
em cuồn cuộn trong hồn ta rất lạ

*
em nhón gót tấm lưng ong thon thả
tóc xỏa dài như ôm cả vầng trăng
nụ hôn em trao trong trắng ngại ngần
ta cúi xuống _ môi nữ thần run rẩy

*
em nhón gót _ta yêu người biết mấy
nghe sóng lòng va đập rất ngây ngô
và ta quên những vội vã xô bồ
em nhón gót...nụ hôn hồng êm ả...


 LanPhi

dimanche 14 mai 2017

CÁNH PHƯỢNG TÌNH XƯA




Chia tay nhé ! Cánh phượng ơi
Sân trường đã vắng lớp thời đã xa
Lời trong Lưu bút mượt mà...

Bạn bè đôi ngả chia xa cũng buồn
Phượng vĩ ! Phượng vĩ ! Vấn vương
Nỗi niềm ai giữ ai thương ai sầu
Mai đời vạn nẻo về đâu
Cố nhân gặp lại mái đầu sương pha
Nhìn em áo trắng đôi tà
Cho tôi yêu lắm chân qua cổng trường
Để lòng trộm nhớ thầm thương
Hồn qua cửa lớp vấn vương một người
Rồi đây cách biệt đôi nơi
Đếm mùa phượng vĩ nhớ người bạn xưa


 LanPhi

mercredi 10 mai 2017

CÕI NHỚ QUÊN


 L’image contient peut-être : personnes debout, nuage, ciel, plein air et nature

khi ta về màu tóc em đã cũ
rêu mái nhà cũng phai một chiều mưa
từng giọt rớt vào trái tim mèm ướt
bồng gió về _ hong lại tóc em xưa...

*
khi ta về trong mắt em mùa nhớ
chiều rắc buồn từng sợi rớt bên song
bóng nhàn nhạt lên áo buồn sợi mỏi
thơ trầm ngâm khâu đường chỉ bao lần

*
khi ta về dấu chân xưa huyền thoại
chờ bình minh em cõng nắng lên đồi
và có phải _ thời gian vừa chửng lại
để ta còn bắt được nụ hương môi

*
khi ta về một ngày qua rất lạ
bên cuộc đời nhốt lại gã cô đơn
bỗng ta chợt nhớ ra là ta đã
một oan hồn trong cõi của nhớ quên....


 LanPhi
 

vendredi 28 avril 2017

HẠT TRĂNG



Vương theo cơn gió ta gieo hạt
bóng dáng trăng vào nghiêng khát khao
cứ để tay anh hôn tà áo
mở khuy_ run rẩy hạt trăng vào...
*
Hạt trăng mầm nẫy lên thành mộng
xuyên cánh rừng thơ những trái tình
em hái đi em_ chia hai nửa
một nửa chờ khuya _ một sáng đêm...

LanPhi & M.

dimanche 16 avril 2017

ĐÊM CUỐI CÙNG



hãy uống đi_đời có những bất ngờ
người lính trận_tử thần chờ đâu đó
gặp nhau đây trên chặng đường sương gió
ủ hồn nhau tất cả có trong ta...

. uống đi em _ với người lính xa nhà
đã lâu lắm anh chưa về thăm lại
rượu và em _ ta say trong hiện tại
biết đâu chừng _ mãi mãi chẳng gặp nhau

cho vòng tay trượt trên nếp áo nhàu
thân thể nóng _ đem vào không gian lạnh
rượu và em _thời gian trôi chóng vánh
quên những gì quá khứ của chiến tranh....

ta say tình trên nỗi nhớ mong manh
ngày tháng tới _lại hành quân tiếp tục...
 
LanPhi

jeudi 13 avril 2017

THOÁT




tôi đã bắt đầu .....cuộc sống trầm kha trong một tháng 4 như thế....
*
 Tôi sẽ một mình đi vào hoang vu
Giã biệt thương yêu vướng vất ngậm ngùi...

Là những cuộc đời đến đi bất chợt
Rồi cũng vẫy chào như một điệu ru

*
Thôi nhé núi rừng thôi nhé dòng sông
Thôi nhé lúa thơm trên những cánh đồng
Thôi nhé bờ môi em còn mật ngọt
Tay buông hững hờ nét ngọc thanh bai

*
Thôi nhé bốn mùa vội lá thu phai
Vầng trăng tiễn chân một ngày khôn xiết
Đôi mắt im lìm khép lần vĩnh biệt
Cho mãnh khăn điều ướt giọt lệ sa

*
Bỏ lại mộng du vô lượng hằng hà
Trút bỏ mơ hoa một thời tình tự
Sau lằn chớp lên phút giây tư lự
Lìa bỏ điên rồ hạnh phúc ngất ngư


LanPhi

mercredi 5 avril 2017

MỘNG HƯƠNG TRẦM


Khi nào đó bước chân ta dừng lại
  Quán bên đời nghe tiếng gọi vô thường
Ngày tháng sẽ xếp lại lời phân tỏ
  Đi và về lòng bỗng thấy nhẹ tênh
*
  Cuộc trăm năm như giọt sương đầu ngỏ
  Quay đầu nhìn tâm niệm có sờn phai
  Vạt áo cũ ươm vàng trời mơ ước
  Mộng hương trầm theo gió lãng đãng bay.

  LanPhi
 

NGẪU HỨNG

 
 
trăng nơi nào ma mị
ta thánh hóa ngây ngô
sương rơi ướt đẫm lá khô
ta nghe chợt tiếng mơ hồ đâu đây
khẽ khàng trở giấc mộng đầy
thơm hơi thở ngọc rong rây đêm tàn...
 
. LanPhi

HÃY YÊU LÍNH _ DÙ CHỈ MỘT ĐÊM



những giây phút trên chiến trường ngút lửa
đời lính thèm một lần nữa...em ơi !
sáng ngày mai là anh đã đi rồi...

không dám hứa bao giờ quay trở lại

*
đêm nay _ đêm nay _ cọp rừng hoang dại
xin yêu thương trên ngực gái giang hồ
mai nầy về giữa rừng núi hư vô
không có rượu và cũng không kỹ nữ

*
cởi áo trận anh làm người lãng tử
nầy em à !_ vợ anh nhé _một đêm
anh chỉ cần tìm một chút êm đềm
chút an ủi _ để mai vào đất chết

*
thằng lính trận cũng chẳng cần chi hết
anh chỉ cần một chút của thương yêu
lỡ mai nầy anh ngã xuống một chiều
không ân hận _ biết điều anh muốn biết

*
anh rất muốn giữa giòng đời xuôi ngược
có một người nói yêu lính _ một đêm..


 LanPhi

vendredi 31 mars 2017

TỪ CHỐN YÊU THƯƠNG


Anh chia cho em nửa mảnh hình hài
Nửa cánh rừng hoang tả tơi bom đạn
Nửa khuôn mặt ai còn đầy hoảng loạn
Và nửa đoạn đường di tản đau thương

*
Anh chia cho em một nửa mù sương
Một nửa yêu thương bên đường lấp vội
Nửa mảnh khăn sô thấy chừng rất tội
Vừa mới đây thôi sao vội chia lìa

*
Anh chia cho em một nửa tình yêu
Một nửa chiến tranh của thời lửa đạn
Tuổi thơ anh xa chiến trường nắng rát
Bạc cả xác người ngã xuống chiều qua

*
Anh chia cho em một nửa tình nhà
Tiếng Mẹ rao buồn vai oằn gánh nặng
Áo mẹ vá vai chân chiều ngỏ vắng
Thấm ướt mồ hôi nhạt nắng đôi tà

*
Gửi lại em màu tang trắng xe qua
Tiếng khóc nỉ non của người thiếu phụ
Nửa viên đạn đồng người vừa nằm xuống
Tô thắm màu cờ bảo vệ quê hương

*
Nửa mảnh xương anh để lại chiến trường
Từng giọt máu vương trên đầu ngọn cỏ
Em nơi phố phường có nghe đâu đó
Anh gửi yêu thương nhờ gió mang về


LanPhi

 

mercredi 29 mars 2017

SỚM MAI THỨC DẬY


sớm mai thức dậy..thấy tôi một mình...lời kinh trên đá...đời đã rêu rong....
sớm mai thức dậy....nắng xuyên qua mành....cầm từng giọt nắng...sao hồn lang thang...
nghe đời trên nắm mồ hoang...nghe đời và nắng thở than......

sớm mai thức dậy... nhìn lá trở mình....đâu là nguồn cội...
mùi đất mới tinh....
sớm mai thức dậy....tay đưa tìm người....chạm vào khung lạnh.....nhìn giọt nắng rơi....

sớm mai thức dậy...ta thấy mặt trời....thẹn thùng bối rối...rơi ngực em tôi....
đâu rồi là bóng hình em....trên tường còn vết màu loang...
sớm mai tôi thức...một tôi trần truồng...ngày sinh sẽ chết...
phủ ngợp nắng buông........


 LanPhi
 

LẦN THU CUỐI


 những cụm mây tóc bạc
về đâu buổi hoàng hôn
rơi trên đôi cánh hạc
chao nghiêng niềm cô đơn

...
gió chiều ru rất khẽ
lá ngủ chiều nắng phai
sương trở mình trong gió
rơi ướt buồn cánh tay

đêm trăm năm dần trôi
trượt dài trên đôi môi
chờ nhau lần thu cuối
tiếng thời gian ngậm ngùi

thôi nhé người _tay mỏi
thắp nến chút ơn đời
khép cửa thu lần cuối
quạnh hiu về lạnh môi


 LanPhi

 

TRÊN TỪNG NỖI NHỚ



nỗi nhớ của em căng trên bầu ngực
khi đêm về nằng nặng yêu thương
nỗi nhớ của anh trên khắp chiến trường
từng giây phút đêm sương ngày nắng lửa
*
nỗi nhớ của em khi trăng về bên cửa
ta cận kề thắp hương lửa ái ân
nhớ nhung người khi tiếng vạc gọi trăng
nghe hơi thở anh quyện cùng chăn gối
*
em nhớ anh có sáng trưa chiều tối
có miệt mài nhớ bối rối tình ơi...
anh chiến binh đi khắp bốn phương trời
mang nỗi nhớ cùng balo nặng trĩu

LanPhi

dimanche 26 mars 2017

TIẾC MUỘN

 
ta vết thương xưa đã hằn sâu nửa kiếp
em đổ cuộc đời vào men rượu đắng cay
mắt ngây dại tương lai dường tắc lối...

xã hội này đầy hoang tưởng hôm nay

*
ta người lính của năm xưa thất trận
đi về nhìn một đất nước đổi thay
đêm khói thuốc những vòng tay cuồng loạn
tiếng hoan hô giữa phố ngập bia đầy

*
em hỏi ta có đường nào êm vắng
còn tương lai với đồng cỏ xanh tươi
đường dân chủ dịu dàng trong ngày nắng
người bước đi trong ánh mắt rạng ngời

*
giữa phố người ta gọi bóng trùng dương
soi câu hỏi trong lòng nghe nhức nhối
trên đỉnh tháp một vầng trăng bối rối
câu hỏi đời sao lạc lõng chơi vơi

*
đã không còn ngày tháng cũ em ơi
có tiếc nuối một thời là huyễn mộng
đất nước xưa với sông sâu biển rộng
đất nước nay đã mất bóng tình người

*
trong tiếng gào bầy quỷ dữ lên ngôi
ta tiếc nhớ một thời xa xăm đó....


 LanPhi
 


AI GIẾT GIÙM TA MỘT THÁNG BA

..
ta không là Lý Bạch
mà túy lúy càn khôn
ta không là chú Cuội...

níu Trăng xuống đòi....hôn
tháng ba về nổi ...điên
ta mượn rượu giải phiền
tháng ba nhiều uất hận
buông súng _đời đảo điên
mỗi năm một tháng ba
đời thằng lính xa nhà
xa quê hương từ thuở
không được về chôn cha
đã mấy mùa tháng ba
thằng lính nay đã già
chiến bào xưa xếp lại
sao vẫn còn.....tháng ba...
kơnia mùa ra hoa
cao nguyên mù bụi đỏ
đêm nhận lệnh lên đường
mai mở đường di tản
chiều buông rừng xanh thẳm
tháng ba nhọ mặt người
áo hoa rừng ướt đẫm
quân đi như ma trơi
chuyện gì chờ phía trước
ai biết được ngày mai
ai người nằm xuống trước
ai còn chôn xác ai
ngày dừng lại nghỉ ngơi
đêm bầy cọp di hành
xẻ đường về Đại lãnh
núi rừng cứ loanh quanh
tháng ba tanh mùi máu
cha phơi xác giữa rừng
mẹ ôm con khóc ngất
lính buồn mắt rưng rưng
tháng ba.....con bà nó
thiệt tình muốn chửi thề
sông Ba dòng máu đỏ
xác người trôi như rong
không hận thù mà chết
ôi ! dân Việt long đong
làm sao ta xóa hết
tháng ba nỗi...hận lòng..


 LanPhi


RÓT ĐI_ TA CẠN CHẤT SẦU


rót đi _ người uống ta cũng uống
uống cả đêm mưa lệ ướt đầy
hương rượu hay là hơi thở nóng...

ta mang người vào cuộc nồng say.....

*
rót đi _rồi uống ta cùng uống
lấy chất men say bỏ mặc đời
nỗi buồn rơi xuống ta mặc kệ
chỉ có người cùng _ với ta thôi

*
rót đi _ đêm hãy còn dài lắm
quá khứ theo mưa có trở về
trang sử của người đi giữ nước
đã nhòe giọt mực nhạt sơn khê

*
rót đi _ chất men như định mệnh
ta uống cho say cuộc an bày
để máu ngược dòng đôi mắt lệ
cạn ly say ta nhớ lời thề

*
rót đi _ sầu xuống nghìn đêm nữa
chập chùng trong mắt lệ mù sương


 LanPhi
 

samedi 25 mars 2017

MỘT THUỞ NGANG TRỜI


ta một thuở đi mơ đời lính chiến
bỏ bút nghiêng tìm theo nghiệp đao binh
những vùng miền chân đi qua cửa chết...

mới thấy thương áo trận khoác trên mình

*
ta một thuở rong đời mình khắc khoải
bị chân tình lừa mãi đã thành quen
để khi ngồi đối diện với đêm đen
từng quá khứ nhuộm tình màu ly biệt

*
ta một thuở yêu người yêu tha thiết
yêu núi rừng yêu biển Việt quê hương
mong ngày về sao như chuyện hoang đường
Ôi đất nước xa xôi và buồn bã

*
mong chi nữa rừng xanh và nương mạ
những suối nguồn đã khô cạn từ lâu
tiếng cồng chiêng đã tắt liệm tiếng sầu
  dấu di tích ngập sâu và lầy lụa

*
ta tìm hỏi cuộc đời câu vấn đáp
mộng bên trời ....một thuở của ta đâu ?


 Lan Phi

vendredi 24 mars 2017

LONG LANH HỒN ÁO TRẬN


đây giây phút long lanh hồn áo trận
lính quăng mình vào lửa đạn đùa vui
chút nữa đây ai giã biệt ngậm ngùi...

hồn tiếc nhớ một thời bao khát vọng

*
chút nữa đây máu con người chợt lạnh
tiếng bom rền vừa dứt sẽ xung phong
em phố xưa quên hết đỡ bận lòng
chỉ có xiết đạn lên nòng cháy bỏng

*
con nắng rát áo hoa rừng ướt đẫm
đường đạn thù cày nát vạt rừng khô
cánh chao nghiêng nghe tiếng gió mơ hồ
đánh đẹp nhé ....flighter A -37

*
giữa bụi mù tay tử thần vung vẩy
một đường đi là "gẩy" biết bao thằng
nón sắt choàng chờ lệnh sẽ xung phong
tôi lên đó_ mời ông đi chổ khác

*
chiếm mục tiêu là cuộc đời trận mạc
đời chiến tranh lấy sương gió làm nhà
đôi ba ngày về phép lại hoan ca
nâng chén rượu _đàn bà _ tìm lẽ sống

*
đây giây phút long lanh tình Biệt động
mấy chục thằng là một khối tình thân
bi đông chuyền chút rượu lấy tinh thần.....
chơi cho đẹp đừng làm anh mất mặt....


 LanPhi
J’adore
Commenter

jeudi 23 mars 2017

 
 
 
 
 
 
 
đã hết rồi một lịch sử sang trang gươm đã tuốt nhưng sức cùng lực tận một tháng ba cuối mùa Xuân lận đận Cọp bỏ bầy áo trận hận nghìn thu....
 
 
tháng ba nào ta đi giữa nhiễu nhương con hùm xám đã cùng đường bí lối sóng biển xô như trào cơn giận dữ Ôi ! chiến trường nay còn lại dư âm..... tiếng pháo rền át cả những âm thanh người và sóng chìm nhanh trong máu đỏ tháng ba xưa _ tháng ba nầy _ theo gió nén tàn bay _ hồn thập loại chúng sinh..