mercredi 5 juillet 2017

LỤC BÁT THÁNG BẢY

LỤC BÁT THÁNG BẢY:
BUỒN TÔI GỬI BẠN CÕI THƠ

*
Nửa đời trời bắt phiêu du
Hồn tê máu lạnh tóc mù sương pha
Chiều trôi cuối dải ngân hà
Nhớ quê như xé tâm ra điên cuồng

*
Một ngày ngồi bệt mặt ra
Kéo theo sợi nhớ quê nhà em yêu
Chiều buông trên đỉnh cô liêu
Mong đem chia sẻ đôi điều chiêm bao
Vải thô tuốt sợi chỉ màu
Trói con tim lại cớ sao nhịp hoài
*

Gối đầu trên ngọn cỏ ngà
Quê hương giờ đã cách xa nghìn trùng
Nhìn trời sao chớp mông lung
Tuổi đời chồng chất chưa chung lối về

*
Hốt nhiên trong dạ phiêu bồng
Ấm như ngọn lửa sưởi lòng nhiêu khê
Hẹn lần hẹn lựa sẽ về
Tàn đông lá rụng cơm khê lửa tàn
Tầng trăng loáng dải cát vàng
Bến tầm dương vẳng tiếng đàn chờ trông
Tử Kỳ nhớ Bá Nha không ?
Riêng ta như khắc bóng hồng đợi ai

*
Dưới trăng chim soãi cánh về
Ta quên tiền kiếp lối về năm xưa
Tâm còn phiêu bạt bao mùa
Rền âm tiếng vọng dế khua đêm Hè
Trăng vào cõi mộng vuốt ve
Luân hồi thơ rớt suối khe mỏi mòn


 LanPhi

samedi 1 juillet 2017

CÕI CỦA NHỚ_ QUÊN




khi ta về màu tóc em đã cũ
rêu mái nhà cũng phai một chiều mưa
từng giọt rớt vào trái tim mèm ướt...

bồng gió về _ hong lại tóc em xưa

*
khi ta về trong mắt em mùa nhớ
chiều rắc buồn từng sợi rớt bên song
bóng nhàn nhạt lên áo buồn sợi mỏi
thơ trầm ngâm khâu đường chỉ bao lần

*
khi ta về dấu chân xưa huyền thoại
chờ bình minh em cõng nắng lên đồi
và có phải _ thời gian vừa chửng lại
để ta còn bắt được nụ hương môi

*
khi ta về một ngày qua rất lạ
bên cuộc đời nhốt lại gã cô đơn
bỗng ta chợt nhớ ra là ta đã
một oan hồn trong cõi của nhớ quên....


 LanPhi