samedi 9 octobre 2021

MỚI VỪA ĐÓ

Mới vừa đó đã là 10 thiên kỷ

mùa trăng xưa cũng phiên phiến ánh buồn

thấy đời mình như ngọn lá Thu buông

rụng về cội nằm rưng rưng đơn độc

*

Ngàn cơn lốc như đạo binh thần khốc

cuộn tôi vào bằng sợi mốc thời gian

cong vênh thân trên địa

 

mercredi 23 septembre 2020

MỘT CÕI ĐI VỀ

Có chi đâu chuyện khóc cười

khi mai mất hẳn một người là tôi

bạn bè cũng chẳng đơn côi

có tôi, không có cược đời vẫn tươi

*

Tôi về chốn ấy xa xôi

muốn thăm không thể, một nơi vô hằng

nhớ thì nhắm mắt, mở tâm

tôi linh cảm được tấm lòng viễn phương

*

Bạn bè là nắng yêu thương

khi tình đông giá, mưa giông phong cuồng

phân vân lúc bước lên đường

vẫy tay chào, mặn vô ngần triền miên...

 

đông hương

CHẾCH CHOÁNG


Gót lỡ trượt trên một vùng đá lạnh
bàn tay khô không điều khiển nổi người
ta rơi xuống vực phù trầm sâu hoắm
đã trăm năm vách đá rạn nhiều nơi
*
Khung cảnh ấy ta quen ngồi lặng ngắm
những lặng yên khi tàn nắng qua đời
sợ mắt trợt trên vùng buồn thăm thẳm
ngón tay cào chỉ chạm đá đơn côi
*
Đau cũng vậy, gắng bò lên cung bậc
nhẹ thênh thang cùng tận ngọn mây tần
chưa bước cuối thấy ta nằm trên đất
bóng mặt trời chếch choáng thẩn thơ chân

đông hương

lundi 20 août 2018

GIỌT TÌNH


Giọt tình
giọt nhớ
giọt quên
giọt rơi qua biển
lênh đênh muôn trùng
rơi vào âm sắc ngũ cung
thanh âm rung động tận cùng tương tư
gió ru nhè nhẹ...hình như
giọt tình rơi giữa thiên thư ...nhạt nhoà

LanPhi

dimanche 17 septembre 2017

CÓ PHẢI EM LÀ THIÊN SỨ

..
vì em áo trắng trinh nguyên
cho nên ta vén muộn phiền bước ra
hồn nhiên mở cửa tim ta
nhận tình yêu của người ta mất rồi

...*
tay thon em mở cửa trời
để cho rớt giọt mân côi xuống đời
ơn người thánh thể ba ngôi
ta dâng thập tự tim ngời ngời đau

*
vì em tình quá nhiệm màu
niệm lời kinh muộn ta đau một đời
đi tìm phúc phận _ hỡi ơi !
em người thiên sứ_ ta người trần gian

*
em bay lên cõi thiên đàng
còn ta ở lại gian nan với tình


 LanPhi

CHỜ NGƯỜI

 
Trong hình ảnh có thể có: cây, thực vật, ngoài trời và thiên nhiên

thu mang sợi nắng ngỡ ngàng
ta nghe tiếng lá chưa vàng nhẹ rơi
heo may về ngõ chơi vơi...

mùa qua chợt vội buồn trôi nửa vời

em giờ còn mãi rong chơi
lời thương rớt vội bên đời chắt chiu
ta chờ em nắng đã chiều
lời yêu nay đã rong rêu cuối trời

mấy mùa đi chuyện khóc cười
gót chân đã mỏi ừ thôi hãy về



LanPhi

 


dimanche 10 septembre 2017

TÔI NGƯỜI MANG ÁO TRẬN

tôi còn rất trẻ vào quân đội
mười tám tuổi đời mới biết yêu
thơm mùi sách vở màu mực tím...

chỉ biết theo sau một lối về

*
tôi vào quân đội đi biền biệt
người của tôi yêu bỏ tóc thề
chẳng nói một lời em từ biệt
còn tôi vẫn mài miệt sơn khê

*
hai năm đánh trận bao lần chết
tôi vẫn là con của núi rừng
thư gửi đi rồi không trở lại
tôi biết tình tôi chỉ một lần

*
tôi còn chinh chiến và lâu lắm
quên cả đường xưa lẫn lối về
giày trận áo hoa rừng bê bết
những chiều hun hút gió lạnh tê

*
tôi cũng già đi theo bóng núi
khóc cười theo vận nước nỗi trôi
đánh đấm bị thương và nghỉ phép
rượu bia trên ngực gái giang hồ

*
vì còn chinh chiến nên lâu lắm
chẳng có thì giờ nghĩ đến yêu
những chiến trường xa nơi biên giới
có đi không hẹn lúc quay về...

*
tôi giờ thằng lính hai mươi tuổi
một trái tim chai với chiến trường
đã rất lâu chưa về thành phố
về đâu _hỡi mái tóc người thương...


 LanPhi